“NGÀY GIA ĐÌNH” đọc lại bài viết EM VỀ TRONG GIẤC MƠ ANH để thấy gia đình mình vẫn đang là mái ấm.
(Viết khi nhớ Tiểu Kiều, Ca Dao, Sao Khuê, Thu Phương).
Mơ thấy em về bên anh? Ồ! Có chứ! Những giấc mơ tuyệt vời có dáng Kiều xuân đã nhiều lần tìm đến. Nhẹ nhàng. Lắng sâu. Đằm thắm…
Thường giấc mơ tới người ta khó nhớ, dễ quên mau. Nhưng với giấc mơ em, anh nhìn rõ, nhớ lâu như hai giấc mơ anh sẽ kể em nghe: một ở Huế, một ở Vũng Tàu.
Giấc mơ ở Huế
Anh mơ thấy được em mời anh đi về đường Phó Đức Chính thưởng thức bánh khoái, bánh bèo quán Hạnh. Phải chăng vì anh hay liên tưởng trước đây em và anh thường có những ngày la cà, lang thang quán xá đặc sản Huế ở mặt tiền, trong hẻm, nơi gần, chốn xa, làng quê, phố thị… Hai vợ chồng mình vừa thích thú nhâm nhi, vừa tìm hiểu các ngọn nguồn, xuất xứ những thứ nguyên liệu, tận tình hỏi han rạch ròi các chị, các o đứng bếp cách chế biến, nêm nấu các món ăn Huế, cộng với “trình độ” công, dung, ngôn, hạnh của em mà cho ra đời cuốn sách “Huế ăn Hương Mặc Hoa” trong dịp Festival Huế 2004. Năm nay, thành phố Huế sẽ Festival Huế 2011 chủ đề “Bếp Việt Trong Vườn Huế”, tiếc là không có em để tiếp tục một “Huế Ăn Hương Mặc Hoa”… Giấc mơ ăn uống! Ôi chao là vui cái khoảnh khắc hiếm hoi đêm! Rồi em tan đi trong ngơ ngác, bồi hồi, ngẩn ngơ tiếc nuối của anh.
Tỉnh giấc, anh tần ngần lật từng trang “Huế Ăn Hương Mặc Hoa” của em, anh chỉ mong tìm lại chút dư hương ngày cũ để được yêu thương, được nhớ nhung em.
Giấc mơ ở Vũng Tàu
Đêm rằm tháng 2 âm lịch (19. 3. 2011), cả thế giới theo dõi hiện tượng “siêu mặt trăng”. Trăng biển Vũng Tàu sáng trưng, to tròn viên mãn… Trăng gợi nhớ em đến nao lòng. Nhất là anh nhớ ngôi nhà mới của em từ phương ấy xa xôi. Buổi chiều trước bách nhật em một ngày, anh và con trai trưởng đã lên thăm ngôi nhà ấy – tiếc là Sao Khuê, Thu Phương đang nơi xa xôi… Anh vội vàng chụp một tấm hình có vài bông hoa mua nở tím trước nhà em. Em vốn yêu màu tím. Hoa sim thì chưa đến mùa. Hai cha con bên nhau lặng lẽ không nói trước gương em mặt phúc hậu, nhưng anh hiểu con trai và anh đều tự mình thầm thì kể em nghe biết bao là câu chuyện ngày qua…
Em về trong giấc mơ anh. Một Huế. Một Vũng Tàu.
Và biết đâu, đêm nay trên chuyến hải trình ra Côn Đảo lần thứ 5, em lại cùng anh lênh đênh. Biển trời bao la. Trăng vàng nghịch sóng. Giấc mơ diệu kỳ hiện lên trong hạnh phúc anh. Và em nụ cười hiền, mắt em ngời sao…
..tình yêu của chú Võ Quê thật lớn, thật đạm sâu…