Một vài điều bé nhỏ trong những câu chuyện của nhà văn Thạch Lam. Truyện ngắn của nhà văn Thạch Lam là những câu chuyện rất rất đời thường, những câu chuyện gần như chẳng đầu chẳng cuối : “không có cốt truyện”.. Và những câu chuyện ấy ngắn ngắn nên rất dễ đọc với một kẻ không chăm đọc như tôi. Vậy nên tuyển tập những truyện Thạch Lam được tôi nghiền đi ngẫm lại ở số nhiều đấy !

Cùng bắt đầu với mấy câu chuyện, mấy tác phẩm nổi tiếng của T.Lam được dậy dỗ ở chương trình học phổ thông. Chắc hẳn ai cũng nhớ, dù chỉ là mang máng ..?..

duoi bong hoang lan

Dưới Bóng Hoàng Lan

……một câu chuyện nhỏ của một chàng trai tên Thanh, một chàng trai hiền lành đang công tác trên Tỉnh hôm nay về thăm quê, thăm lại chốn xưa, một chốn đi về nhiều kỷ niệm! Truyện ngắn chẳng có bắt đầu, chẳng có kết thúc gì rõ ràng, vì thực ra cũng có gì to tát xảy ra đâu, chỉ đơn giản đó lâu một câu chuyện nhỏ miêu tả về một góc nhìn, một vài cảm xúc nhẹ nhàng chân thành nhất của những nhân vật trong câu chuyện. Câu chuyện đơn giản lắm, nhẹ nhàng lắm nhưng cũng tinh tế lắm. Nhà văn tinh tế từng mô tả cảm xúc của nhân vật trong những hành động rất đời thường. Môt ngôi nhà nhỏ nơi chốn thôn quê, một bà, một cô hàng xóm…cùng đợi chờ, cùng chăm sóc cái chốn đi về của một chàng trai xa quê…….

…………Thanh đi bên bà, người thẳng, mạnh, canh bà cụ gầy còng. Tuy vậy chàng cảm thấy chính bà che chở cho chàng, cũng như những ngày chàng còn nhỏ.
……Trên trường kỷ, ngọn đèn con và cái điếu cũ kỹ. Con mèo già tròn mình nằm bên cạnh, mắt lim dim trong sự bình yên và nhàn nhã. Thanh trông thấy cảnh ấy đã nhiều lần. Lần nào trở về với bà chàng, Thanh cũng thấy bình yên và thong thả như thế. Căn nhà với thửa vườn này đối với chàng như một nơi mát mẻ và hiền lành, ở đấy bà chàng lúc nào cũng sẵn sàng chờ đợi để mến yêu chàng.
……Đêm ấy, một bà, một cháu với một cô láng giềng chuyện trò dưới bóng đèn mãi tới khuya, khi trăng lên. Qua vườn Thanh tiễn Nga ra đến cổng đi qua hai bên bờ lá đã ướt sương. Mùi hoàng lan thoang thoảng bay trong gió ngát….
…Sáng hôm sau, Thanh đã phải lên tỉnh. Chiếc vali chàng nặng những thức quà bà chàng đã ban cho. Thanh cầm mũ đứng nghe lời khuyên bảo ân cần của bà dưới dàn hoa lý. Chàng vẫn bé quá và lại đi xa.
….Rồi chàng bước đi nửa buồn mà lại nửa vui. Thanh nghĩ đến căn nhà như một nơi mát mẻ và sung sướng để chàng thường về nghỉ sau việc làm. >>Để cảm nhận đầy đủ hơn mời bạn mở sách đọc lại nhé 😀
 
Còn nữa >>

cùng hội cùng thuyền nè:
Làm sao để hôn nhân bền vững ?

Làm sao để hôn nhân bền vững? Đó luôn là câu hỏi dành cho nhiều....

Những câu nói hay trong phim “Em và Trịnh”

Phim “Em và Trịnh” mới ra rạp tháng 06/2022 được nhiều người yêu thích. Quan....

Đừng xấu hổ vì những điều như thế

Trong cuộc sống mỗi người sinh ra đều có một hoàn cảnh & xuất phát....

Học cách yêu ? Như yêu lần đầu !

Chúng ta là hai nữa khác biệt với nhau, vậy làm sao để nhìn được....

Chúng ta nên tạo duyên hay vạn sự tùy duyên ?

Tùy duyên là gì? Tùy duyên có phải là chờ đợi thứ mình mong muốn....

Cuộc sống # Cuộc đời

Chúng ta thường nói vui: cuộc sống khác với cuộc đời! Là bởi, trông nhìn....