Tôi thấy rất tâm đắc với cái câu:

 “chính cái bé nhỏ, hèn mọn hàng ngày nó phá hoại cuộc đời”.

Tâm đắc, tâm đắc lắm lắm í, vì ít ra cũng đôi lần trong cuộc đời nay tôi đã cảm nhận thấy điều này.

Giữa cuộc sống hàng ngày, bề bộn bao mối lo toan. Nào là chuyện cơm áo gạo tiền hàng ngày *tất nhiên không hẳn ai cũng dính tới cái này vì là họ có điều kiện* ,vì tôi nghèo nên lắm mối nợ nần hơn ai? nào là chai nước mắm – củ dưa hành, nào là giá gas tăng – giá xăng tăng, tiện điện – tiền nước – nhà trỌ….

Biết bao thứ vặt vãnh ấy khiến ta lo hoài, lo mãi. Cuộc đời ơi! Còn đâu cảm hứng làm chuyện lớn nữa ???

cái bé nhỏ hèn mọn hàng ngày nó giết chết cuộc đời

Lắm khi thấy lòng mình tỉnh bơ với những điều đẹp đẽ của cuộc sống, nhạt nhòa và bớt thích thú với những điều bé bỏng mà trước kia mình đã từng yêu ^^

************* trích*************

………….Tân tò mò ngắm nhìn cái đầu bé phủ tóc đen và mượt. Chàng thấy một cảm tưởng lạ, không rõ rệt, nẩy nở trong lòng. Nhưng cái rúm thịt động đậy, cái mầm sống nhỏ mọn và yếu ớt kia hình như không có một chút liên lạc gì với chàng cả. Tân không thấy cảm động như chàng tưởng, và cũng không thấy có một cảm tình gì đối với đứa con mới đẻ.
Một buổi sáng, khi sắp sửa đi làm, Tân thấy vợ gọi:

  • Này cậu, lại mà xem, hay quá.
    Tân cúi xuống giường vợ chàng đương ngồi, và hai tay giữ chân đứa bé đặt nằm trước mặt. Hai bàn tay nhỏ nhắn của đứa bé đang cọ quậy, giơ lên giơ xuống, hai con mắt bé lờ đờ, như hơi gạc nhiên nhìn.
    Vợ chàng sung sướng hỏi:
  • Có phải nó nhớn hơn hôm nọ nhiều không?
    Nàng giơ ngón tay cho đứa bé nắm rồi tiếp:
  • Này, cậu xem nó nắm chặt chưa này!
    Tân cũng cầm lấy tay đứa bé, đáp:
  • Ừ…Nhưng sao cái đầu nó dài thế nhỉ. Tôi trông nó thế nào ấy.
  • Nó còn bé thì nó thế chứ sao.
  • Mà hình như một mắt to, một mắt nhỏ.
    Vợ Tân ra ý không bằng lòng, cãi lại:
  • Không, hai mắt nó bằng nhau đấy chứ. Cậu chỉ hay chê nó thôi.

………… Một lần, chàng đang ngồi làm việc ở bàn giấy thì nghe tiếng vợ tắm cho đứa bé ở trong buồng. Vợ chàng gọi:

  • Cậu vào đây hộ tôi một tý.

Tân quay mặt vào phía buồng, đáp:

  • Con Sen đâu, sao không gọi nó?
  • Nó còn bận giặt ngoài kia. Thì cậu vào hộ tôi một tí có làm sao. Giữ hộ tôi cái đầu để tôi tắm cho nó thôi mà

Tân ngần ngại bỏ dở công việc:

  • Nào thì vào!

Rồi chàng vào trong buồng ngồi xuống bên cái chậu, hai tay giữ lấy đầu đứa bé. Vợ chàng nói lấy lòng:

  • Cậu chỉ cầm một tý thôi. Tôi tắm cho nó xong ngay bây giờ đây.
  • Tân nhìn đứa bé, không thích một chút nào. Cái thân hình ngắn ngủi và chân tay khẳng khiu của nó làm chàng khó chịu không muốn để ý đến. Chàng càu nhàu mắng đứa bé:
  • Nằm im! Mày cứ cọ quậy bắn cả nước lên tao đây này.
    Cái đầu đứa bé đầy xà phòng nên càng trơn khó giữ. Tân đã thấy mỏi tay. Chàng bảo vợ:
  • Thôi, giữ lấy nó, tôi mỏi tay lắm rồi.
    Vợ chàng hơi gắt:
  • Hãy giữ một chút nữa. Mới có một tí thế đã kêu mỏi!
    Cái giọng nói ấy làm cho Tân không bằng lòng. Chàng buông đứa trẻ, đứng dậy trả lời xẵng:
  • Không phải công việc của tôi. Với lại tôi trông nó khó chịu lắm
  • Tân không nhận thấy nét mặt ngạc nhiên và buồn rầu của vợ, bước ra ngoài. Một chút hối hận, đến cửa, làm chàng quay mặt lại: vợ chàng đang ôm đầu đứa bé trong lòng khóc nức nở.

Ra ngoài, Tân mới nhận thấy cái cử chỉ vô lý của mình. Một tình thương nảy nở trong lòng chàng. Tân muốn trở vào an ủi vợ, xin lỗi nàng vì đã làm nàng phải buồn rầu. Chàng đứng lại, định quay vào, nhưng không biết cái gì vẫn giữ chàng lại. Tân đến ngồi bên bàn, nghĩ ngợi.

Từ khi hai vợ chồng lấy nhau, những cuộc cãi cọ nhỏ mọn, không có nghĩa lý gì, vẫn thường xảy ra luôn. Vì một câu nói, vì một cớ không đâu, hai vợ chồng lại giận nhau. Mà cũng như lần này, Tân cảm thấy chàng chỉ nói một lời dịu ngọt, êm ái, là đủ cho hai bên hòa hợp lại như cũ. Nhưng những câu ấy tan đi trên miệng trước khi nói ra lời. Một ý xấu khiến chàng yên lặng, và xui chàng giận dữ thêm lên để lấy phần phải về mình.
………..

Tân lại gần cúi nhìn đứa bé. Chàng thấy trong lòng một mối cảm động êm đềm và phiền phức. Nhìn đứa trẻ ngây thơ nằm trong lòng mẹ, Tân cảm thấy lần đầu cái thiêng liêng sâu xa của sự sống, và nhận thấy chính cái bé nhỏ, hèn mọn hàng ngày phá hoại cuộc đời.

Sau trích đoạn nhỏ này, Bạn có nhận thấy mình đã từng như thế chưa? Đã đi lần trong cuộc sống bị mấy cái thứ bé nhỏ nó phá hoại cuộc đời ?!

cùng hội cùng thuyền nè:
Làm sao để hôn nhân bền vững ?

Làm sao để hôn nhân bền vững? Đó luôn là câu hỏi dành cho nhiều....

Những câu nói hay trong phim “Em và Trịnh”

Phim “Em và Trịnh” mới ra rạp tháng 06/2022 được nhiều người yêu thích. Quan....

Đừng xấu hổ vì những điều như thế

Trong cuộc sống mỗi người sinh ra đều có một hoàn cảnh & xuất phát....

Học cách yêu ? Như yêu lần đầu !

Chúng ta là hai nữa khác biệt với nhau, vậy làm sao để nhìn được....

Chúng ta nên tạo duyên hay vạn sự tùy duyên ?

Tùy duyên là gì? Tùy duyên có phải là chờ đợi thứ mình mong muốn....

Cuộc sống # Cuộc đời

Chúng ta thường nói vui: cuộc sống khác với cuộc đời! Là bởi, trông nhìn....